Những Ngày Tươi Đẹp (Beautiful Days)
Đạo diễn: Yoon Jae-ho
Kịch bản: Yoon Jae-ho
Diễn viên: Lee Na-young (trong vai người mẹ), Jang Dong-yoon (thủ vai Zhen Chen), Oh Kwang-rok (vai cha của Zhen Chen), Lee Yoo-jun (vào vai Giám đốc Hwang), Seo Hyeon-woo (bạn trai của người mẹ).
Ngày công chiếu: 21/11/2018
Thời lượng: 104 phút
Thể loại:Tâm lý
Phim dành cho đối tượng khán giả từ 12 tuổi trở lên
Nội dung chính:
“Những Ngày Tươi Đẹp” là bộ phim xoay quanh câu chuyện của về cuộc đời của một người phụ nữ là công dân Bắc Triều Tiên chạy trốn khỏi miền Bắc. Rồi hoàn cảnh đưa đẩy khiến cô phải từ bỏ chồng và để lại con trai nhỏ ở Trung Quốc, trốn chạy sang Hàn Quốc. Sau 14 năm sau, đứa con trai trưởng thành theo ước nguyện cuối cùng của cha, lên đường sang Hàn Quốc tìm mẹ. Từ đó, quá khứ bí ẩn về cuộc đời cô được tiết lộ.
Lý do phim thu hút sự quan tâm của khán giả:
“Những Ngày Tươi Đẹp” là bộ phim kể về cuộc đời của một người phụ nữ có một quá khứ đau buồn hiện đang sống ở Hàn Quốc. Một người phụ nữ lựa chọn cách sống ‘chôn vùi quá khứ’.
Dựa trên một câu chuyện có thật được kể lại trong bộ phim tài liệu về cuộc đời khốn khổ, đầy sóng gió, những phút giây lựa chọn ảnh hưởng đến cả cuộc đời và cảnh sống trên đất khách của những phụ nữ Triều Tiên trốn khỏi miền Bắc ở Trung Quốc. Chính cách thức mô tả thực tế qua góc nhìn điện ảnh đã khiến cho tác phẩm sâu sắc và hấp dẫn hơn, thậm chí còn hơn cả bất kỳ chi tiết viễn tưởng, hư cấu nào. Nếu như ở các tác phẩm cùng chủ đề trước đó tập trung vào mô tả quá trình vượt biên khốn khổ, hành trình gian nan để trốn chạy khỏi Bắc Triều Tiên thì tác phẩm này lại mô phỏng cuộc sống định cư của người tị nạn sau khi trốn khỏi miền Bắc, mà cụ thể hơn đó là việc tập trung vào cuộc sống và bối cảnh sau khi trốn khỏi miền Bắc của nhân vật nữ chính, người mẹ. Chính tên bộ phim cũng đã thể hiện rõ ý đồ của nhà sản xuất. “Nhưng Ngày Tươi Đẹp’ chính là một lối chơi chữ, thể hiện theo nghĩa ‘trái nghĩa’ về cuộc đời nhân vật nữ chính. Và kể cả tuy không có các pha hành động gay cấn, thậm chí khung ảnh phim được tạo dựng theo tông màu xanh và đỏ thẩm là chủ yếu, nhưng bộ phim vẫn không hề bỏ lỡ đi tính căng thẳng hồi hộp vốn có của mình. Như vậy có thể nói, tính đặc trưng thu hút nhất của bộ phim đó chính là phim mang lại câu chuyện nhân văn sâu sắc về tình mẫu tử và ẩn chứa nhiều thông điệp mang tính xã hội, những thông điệp khiến con người ta phải suy nghĩ nhiều hơn, những không phải ở một góc nhìn thiển cận, một sự ‘đồng cảm hời hợt’ mà ở chính tính ‘thuần khiết’ và chân lý nhất mà con người ta có thể cảm nhận được. Từ đó, như một bức tranh lớn miêu tả đầy đủ về cuộc khốc liệt của nhân vật nữ chính ấy, người xem sẽ hiểu được hơn về cuộc sống của những người tị nạn Bắc Triều Tiên, hiểu về hoàn cảnh của họ, và đâu đó có thể là một ‘ánh nhìn’ khác về họ. Để rồi qua đó một lần nữa ta cảm nhận sâu sắc về sự chia cắt vẫn còn tồn tại bán đảo Hàn Quốc. Nhưng hơn tất cả, ngoài việc khắc họa lên ý nghĩa của gia đình, bộ phim đã mở ra một hy vọng rằng ta không thể thay đổi quá khứ, nhưng ít nhất hiện tại và tương lai có thể thay đổi được, và điều đó lại phụ thuộc vào chính bản thân chúng ta. Rồi cũng từ đó, bộ phim cũng ngầm nói lên hy vọng bán đảo Hàn Quốc sẽ thống nhất một ngày nào đó.